Bạn có bao giờ tưởng tượng một món đồ chơi nhỏ bé như LEGO lại trở thành biểu tượng của một thảm họa môi trường kéo dài hàng thập kỷ không?

Vào một buổi sáng mùa đông lạnh giá năm 1997, vùng biển yên bình ngoài khơi Cornwall, Anh, đột nhiên trở thành tâm điểm của một sự kiện kỳ lạ – và đáng lo ngại. Một cơn sóng dữ cao 28 feet bất ngờ đánh úp tàu chở hàng Tokio Express, khiến 62 container rơi xuống biển.
Trong số đó, có một container chứa gần năm triệu mảnh LEGO – không phải loại đồ chơi thông thường mà là các mô hình theo chủ đề đại dương như bạch tuộc, thợ lặn, và bè cứu sinh. Những mảnh LEGO này đã không chỉ thất lạc mà bắt đầu một hành trình kéo dài hàng thập kỷ trên khắp các đại dương.
Từ thảm họa kỳ lạ đến cảnh báo môi trường nghiêm trọng
Thoạt nghe, vụ tràn LEGO có vẻ như một sự cố hi hữu – thậm chí có phần buồn cười. Nhưng đằng sau hình ảnh những chú cá mập nhựa trôi dạt lên bờ biển là một thực tế nghiệt ngã: nhựa không tan biến. Nó chỉ… trôi đi.
Theo nghiên cứu từ Đại học Plymouth, những mảnh LEGO có thể tồn tại trong môi trường biển tới 1.300 năm. Mặc dù chúng ta vẫn tìm thấy các mảnh LEGO từ năm 1997 dạt vào bờ biển Ireland, Pháp, Bỉ, và nhiều nơi khác, thì sinh vật biển lại đang phải gánh chịu hậu quả nặng nề: nhầm LEGO là thức ăn, hoặc phải sống trong một môi trường ngày càng nhiễm độc bởi các hóa chất từ nhựa phân hủy.
Chắc hẳn bạn đã từng thấy các bãi biển đầy rác nhựa, từ chai lọ đến túi ni lông, nhưng LEGO, một món đồ chơi quen thuộc với trẻ em trên toàn thế giới, lại xuất hiện ở những nơi không ngờ. Cảnh tượng này không chỉ là sự thất lạc của đồ chơi, mà là một minh chứng cho cuộc khủng hoảng môi trường mà chúng ta đang đối mặt.
Từ đam mê đến sứ mệnh: Một cộng đồng toàn cầu vì đại dương
Từ một sự cố tưởng như không đáng chú ý, thảm họa LEGO đã vô tình châm ngòi cho một phong trào bảo vệ đại dương. Tracey Williams, một người yêu biển và là nhà sáng lập dự án LEGO Lost at Sea, đã dành nhiều năm để ghi chép lại hành trình của các mảnh LEGO. Bằng những bức ảnh, bài đăng trên mạng xã hội và cuốn sách Adrift, cô đã kết nối một cộng đồng những người tìm kiếm LEGO trên khắp thế giới. Họ không chỉ tìm kiếm các mảnh LEGO, mà còn truyền đi một thông điệp mạnh mẽ về trách nhiệm bảo vệ môi trường.
Tracey chia sẻ: “Những mảnh LEGO là minh chứng sống động cho tác động của nhựa đối với đại dương, nhưng cũng là lời nhắc nhở về khả năng thay đổi của chúng ta. Mỗi mảnh LEGO lạc mất đều là một dấu hiệu của những vấn đề lớn hơn mà chúng ta cần phải đối mặt.”
Khi nghệ thuật lên tiếng thay đại dương
Những mảnh LEGO không chỉ trở thành đối tượng tìm kiếm, mà còn là nguyên liệu để tạo ra nghệ thuật. Nghệ sĩ Rob Arnold, đến từ Cornwall, đã biến những mảnh nhựa rác – bao gồm cả LEGO – thành các tác phẩm nghệ thuật đầy suy ngẫm. Những tác phẩm này không chỉ là hình ảnh đẹp mắt mà là những thông điệp mạnh mẽ về tình trạng khẩn cấp mà đại dương đang đối mặt.
Từ những tác phẩm nghệ thuật như vậy, người xem không chỉ thấy được vẻ đẹp từ vật liệu tái chế, mà còn hiểu rõ hơn về tác động tiêu cực của ô nhiễm nhựa đối với sinh thái biển.
Một trò chơi trẻ em – một bài học cho nhân loại
Sự cố LEGO năm 1997 không đơn thuần là một tai nạn hi hữu. Nó là lời cảnh tỉnh sâu sắc về ô nhiễm nhựa và tác động lâu dài đến hệ sinh thái biển. Với ước tính 14 triệu tấn nhựa xâm nhập đại dương mỗi năm, đại dương đang cần chúng ta hơn bao giờ hết. Chúng ta không thể cứ nhìn những mảnh LEGO trôi dạt vào bờ biển mà làm ngơ.
LEGO, biểu tượng của trí tưởng tượng và sáng tạo, giờ đây cũng trở thành biểu tượng của sự trách nhiệm. Công ty LEGO đã lên tiếng xin lỗi và cam kết hướng đến sản xuất bền vững, nhưng câu hỏi lớn hơn vẫn còn: Liệu chúng ta có đủ nhanh để thay đổi trước khi đại dương quá muộn?
Và nếu một ngày bạn bắt gặp một chú cá nhựa nhỏ trên bãi biển, đừng chỉ nghĩ đó là một món đồ chơi thất lạc. Đó là lời nhắc nhở về quá khứ, bài học của hiện tại, và có thể là hy vọng cho tương lai – nếu chúng ta hành động ngay hôm nay.
Lan Anh