Trong bối cảnh biến đổi khí hậu và ô nhiễm biển ngày càng nghiêm trọng, việc giáo dục đại dương từ sớm cho trẻ em không chỉ là một hoạt động ngoại khóa, mà đã trở thành nhu cầu cấp thiết để hình thành một thế hệ công dân có trách nhiệm với môi trường.

Những mô hình giáo dục sáng tạo trên thế giới đang cho thấy rằng, khi trẻ được tiếp xúc và tham gia trực tiếp vào hoạt động khoa học biển, chúng không chỉ học hỏi kiến thức mà còn trở thành những “nhà khoa học công dân” thực thụ.
Một bài viết của Trung tâm Nghiên cứu Đa dạng sinh học và Phát triển bền vững biển Canada đã chỉ ra rằng, học sinh trung học cơ sở hoàn toàn có thể tham gia vào các dự án khảo sát bãi biển, theo dõi chất lượng nước hay giám sát sinh vật biển, từ đó đóng góp dữ liệu quý cho các nghiên cứu khoa học và nỗ lực bảo tồn
Trẻ em trở thành “nhà khoa học công dân”
Những chương trình này được thiết kế sinh động và gắn liền với trải nghiệm thực tế. Học sinh được chia nhóm để khảo sát vỏ sò trên bãi biển, ghi hình, đo đạc và nhập dữ liệu vào hệ thống chung. Các em cũng có thể tham gia hoạt động dọn rác ven biển, sử dụng GPS và máy ảnh để ghi lại loại, số lượng rác thải, qua đó thấy được bức tranh rõ ràng về ô nhiễm biển.
Ngoài ra, trẻ em còn được tiếp cận với quan sát sinh vật dưới nước, từ nghiên cứu đa dạng loài trong vũng thủy triều cho tới giám sát cá voi và cá heo. Với các thiết bị đơn giản, học sinh có thể đo nhiệt độ, độ pH, độ mặn của nước, hoặc lọc mẫu để nhận diện vi nhựa bằng kính hiển vi. Những thao tác tưởng như phức tạp ấy, khi được hướng dẫn, lại trở thành trò chơi khoa học đầy hấp dẫn.
Theo Marine Biodiversity Science Center (2025), dữ liệu do học sinh thu thập có thể được tích hợp vào các cơ sở dữ liệu lớn, phục vụ nghiên cứu dài hạn về biến đổi môi trường biển. Đây là minh chứng rằng ngay cả đóng góp nhỏ bé từ lớp học cũng có thể trở thành một phần trong bức tranh toàn cầu.

Gieo trách nhiệm qua từng trải nghiệm
Lợi ích của những chương trình này không dừng lại ở việc “học đi đôi với hành”. Điều quan trọng hơn là trẻ em được hình thành mối liên hệ cảm xúc với biển cả. Khi một em học sinh tự tay nhặt rác trên bãi biển hay quan sát sự sống trong vũng thủy triều, em sẽ hiểu rằng mỗi hành động đều có tác động đến hệ sinh thái.
Trung tâm nghiên cứu Canada nhấn mạnh: “Khi học sinh cảm nhận được sự mong manh của biển cả, chúng sẽ trưởng thành với ý thức trách nhiệm bảo vệ đại dương”. Đây cũng là thông điệp xuyên suốt của giáo dục đại dương: dạy trẻ không chỉ biết, mà còn biết quan tâm.
Việt Nam: tiềm năng và cơ hội
Việt Nam có hơn 3.200 km bờ biển cùng hàng nghìn đảo lớn nhỏ, là quốc gia chịu tác động trực tiếp của biến đổi khí hậu, nước biển dâng và ô nhiễm nhựa đại dương. Tuy nhiên, giáo dục đại dương trong trường học hiện mới chỉ dừng ở những tiết học rời rạc hoặc hoạt động ngoại khóa không thường xuyên.
Trong khi đó, mô hình quốc tế cho thấy nếu có sự gắn kết giữa nhà trường, nhà khoa học và cộng đồng, trẻ em Việt Nam hoàn toàn có thể tham gia vào các dự án khoa học công dân: quan sát san hô ở Nha Trang, đo chất lượng nước ven bờ ở Quảng Ninh, ghi nhận rác thải nhựa ở Phú Quốc… Những hoạt động ấy không đòi hỏi nguồn lực quá lớn, nhưng cần sự quyết tâm chính sách và định hướng lâu dài.
Giáo dục đại dương cho trẻ em không chỉ là câu chuyện của ngành giáo dục, mà còn là trách nhiệm chung của toàn xã hội. Cần có sự chung tay của nhà quản lý, trường học, phụ huynh và cả các tổ chức truyền thông để đưa thông điệp bảo vệ biển cả đến gần hơn với thế hệ trẻ.
Như kinh nghiệm quốc tế cho thấy, mỗi em học sinh đều có thể là một “nhà khoa học nhỏ” góp phần cứu đại dương. Điều quan trọng là người lớn có dám tin tưởng, trao cơ hội và tạo điều kiện để các em bắt đầu hành trình ấy hay không.
Trang Anh