Vào ngày 1 tháng 3 năm 1999, một âm thanh kỳ lạ và rùng rợn đã vang lên trong lòng Thái Bình Dương—một âm thanh không giống bất kỳ thứ gì con người từng nghe thấy. Nó không chỉ lớn, mà còn mang âm sắc giống giọng người khiến các nhà khoa học lạnh sống lưng.

Âm thanh được ghi lại bởi Cục Quản lý Khí quyển và Đại dương Quốc gia Mỹ (NOAA), thông qua hệ thống thủy âm đặt khắp vùng đông xích đạo Thái Bình Dương. Âm vang ấy mạnh đến mức được ghi nhận ở hàng trăm km cách xa nguồn phát, với chất giọng mơ hồ như tiếng phụ nữ đang ngân nga, thì thầm hoặc than thở.
Họ đặt tên cho nó là Julia.
Tiếng gọi từ vô định
Đây không phải là lỗi hệ thống hay nhiễu tín hiệu. Julia kéo dài, mạnh mẽ và lan khắp đại dương. Không một sinh vật biển nào được biết đến có thể tạo ra âm thanh như vậy. Không có dấu hiệu nào của máy móc hay thiết bị cơ giới. Và đó chính là điều khiến nó trở nên đáng sợ.
NOAA cố gắng lần theo nguồn gốc, nhưng chỉ có thể khoanh vùng đến một khu vực rộng lớn giữa eo biển Bransfield và mũi Adare, ngoài khơi Đông Nam Cực. Và chính sự bí ẩn ấy đã thổi bùng lên hàng loạt giả thuyết kỳ lạ.
Quá giống người để làm ngơ
Trên mạng và trong công chúng, Julia nhanh chóng trở thành chủ đề nóng. Có người cho rằng đó là tiếng kêu cứu từ một người phụ nữ dưới đáy biển. Kẻ khác thì tin vào người ngoài hành tinh, hoặc một quái vật biển khổng lồ chưa từng được phát hiện. Một vài người thậm chí còn chia sẻ ảnh vệ tinh, khẳng định họ thấy cái bóng khổng lồ như tòa nhà chọc trời lẩn khuất dưới làn sóng.
Nghe có vẻ viển vông? Có thể. Nhưng âm thanh là có thật, và nó quá giống giọng người để có thể bị bỏ qua.
Ký ức về “The Bloop”
Để tìm lời giải, các nhà khoa học quay lại năm 1997, khi một âm thanh bí ẩn khác được ghi lại gần Chile. Âm thanh đó còn to hơn Julia và lan ra tới hơn 5.000 km. Người ta đặt tên cho nó là “The Bloop”.

Về sau, các chuyên gia phát hiện đó là kết quả của một hiện tượng gọi là icequake—một vụ nứt băng quy mô lớn khi tảng băng trôi khổng lồ tách ra khỏi lục địa Nam Cực.
NOAA sau này cũng giải thích Julia theo cách tương tự: một tảng băng đã mắc cạn và kéo lê dưới đáy đại dương, phát ra âm thanh rền rĩ như tiếng than vãn. Một âm thanh không đến từ sự sống, mà từ sự chuyển mình đầy đau đớn của Trái Đất.
Khi đại dương lên tiếng
Julia không phải là bí ẩn âm thanh duy nhất trong lòng biển. Ở vùng Nam Fiji, các nhà khoa học còn ghi lại âm thanh được đặt tên là “Bio-duck”, nghe như cuộc đối thoại lặp đi lặp lại giữa các sinh vật chưa được xác định—với những nhịp đập trầm khàn, luân phiên như đang trò chuyện.
Những âm thanh này được phát hiện nhờ các thiết bị thủy âm kéo sau tàu hoặc cố định dưới đáy biển. Chúng ghi lại không chỉ âm lượng, mà còn tần số, hướng đi và khoảng cách nguồn phát—vẽ nên một bản nhạc kỳ bí của tiếng lách cách, rền vang, và thỉnh thoảng là… lời thì thầm vô hình.
Ngôn ngữ của đá băng và bóng tối
Dù lời giải thích về tảng băng có vẻ hợp lý, nó không làm giảm sức hấp dẫn của Julia. Hãy tưởng tượng: một lục địa đang nứt vỡ dưới hàng nghìn mét nước lạnh, tạo ra tiếng gào thét lan khắp biển khơi. Không phải truyền thuyết, không phải sinh vật huyền thoại—mà là tiếng than của chính hành tinh này.
Khi băng tan vì biến đổi khí hậu, NOAA cho biết hiện nay họ ghi nhận hàng chục nghìn âm thanh tương tự Julia và The Bloop mỗi năm, đặc biệt quanh Nam Cực.
Điều gì vẫn chưa được giải mã?
Dù có lý giải khoa học, Julia vẫn là một trong những hiện tượng âm thanh dưới nước kỳ lạ nhất từng được ghi nhận. Sự kết hợp giữa giọng nói như con người, phạm vi lan truyền rộng lớn và nơi phát ra xa xôi, khiến nó trở thành biểu tượng của bí ẩn dưới lòng đại dương.
Không phải bí ẩn nào cũng cần giải đáp. Đôi khi, chỉ cần nghe thật kỹ, lắng nghe đại dương thì thầm, cũng đủ khiến ta nhận ra chúng ta vẫn còn biết quá ít về thế giới bên dưới những con sóng.
Và biết đâu, thứ gì đó vẫn đang gọi về phía chúng ta…
Quang Long tổng hợp